永 yǒng 济 jì 寺 sì - - 吴 wú 进 jìn
细 xì 草 cǎo 寒 hán 烟 yān 散 sàn 碧 bì 湾 wān , , 疏 shū 花 huā 修 xiū 竹 zhú 满 mǎn 禅 chán 关 guān 。 。
清 qīng 钟 zhōng 远 yuǎn 落 luò 三 sān 江 jiāng 水 shuǐ , , 古 gǔ 殿 diàn 高 gāo 环 huán 四 sì 面 miàn 山 shān 。 。
竟 jìng 日 rì 心 xīn 斋 zhāi 僧 sēng 入 rù 定 dìng , , 连 lián 宵 xiāo 风 fēng 阻 zǔ 客 kè 愁 chóu 颜 yán 。 。
白 bái 门 mén 孤 gū 棹 zhào 经 jīng 过 guò 久 jiǔ , , 萝 luó 阁 gé 层 céng 层 céng 一 yī 再 zài 攀 pān 。 。
永济寺。清代。吴进。细草寒烟散碧湾,疏花修竹满禅关。 清钟远落三江水,古殿高环四面山。 竟日心斋僧入定,连宵风阻客愁颜。 白门孤棹经过久,萝阁层层一再攀。