至 zhì 佩 pèi 璁 cōng 隐 yǐn 居 jū 次 cì 韵 yùn - - 吕 lǚ 留 liú 良 liáng
书 shū 藏 cáng 农 nóng 车 chē 菊 jú 满 mǎn 庭 tíng , , 夜 yè 分 fēn 客 kè 语 yǔ 壁 bì 镫 dèng 青 qīng 。 。
疏 shū 棂 líng 直 zhí 射 shè 非 fēi 时 shí 电 diàn , , 破 pò 瓦 wǎ 深 shēn 窥 kuī 失 shī 次 cì 星 xīng 。 。
垂 chuí 老 lǎo 童 tóng 心 xīn 成 chéng 结 jié 习 xí , , 良 liáng 朋 péng 苦 kǔ 口 kǒu 胜 shèng 闻 wén 经 jīng 。 。
低 dī 头 tóu 长 zhǎng 得 de 随 suí 东 dōng 野 yě , , 莫 mò 惜 xī 晨 chén 钟 zhōng 答 dá 寸 cùn 莛 tíng 。 。
至佩璁隐居次韵。清代。吕留良。书藏农车菊满庭,夜分客语壁镫青。 疏棂直射非时电,破瓦深窥失次星。 垂老童心成结习,良朋苦口胜闻经。 低头长得随东野,莫惜晨钟答寸莛。