保 bǎo 福 fú 寺 sì - - 戴 dài 表 biǎo 元 yuán
漫 màn 天 tiān 萝 luó 蔓 màn 断 duàn 追 zhuī 寻 xún , , 犹 yóu 有 yǒu 人 rén 嫌 xián 未 wèi 苦 kǔ 深 shēn 。 。
屋 wū 古 gǔ 渗 shèn 当 dāng 风 fēng 雨 yǔ 气 qì , , 僧 sēng 驯 xún 化 huà 得 dé 虎 hǔ 狼 láng 心 xīn 。 。
松 sōng 花 huā 昼 zhòu 暖 nuǎn 蜂 fēng 科 kē 蜜 mì , , 梅 méi 子 zǐ 春 chūn 残 cán 鸟 niǎo 恋 liàn 阴 yīn 。 。
不 bù 应 yīng 初 chū 来 lái 便 biàn 忘 wàng 去 qù , , 身 shēn 闲 xián 处 chǔ 处 chù 是 shì 山 shān 林 lín 。 。
保福寺。元代。戴表元。漫天萝蔓断追寻,犹有人嫌未苦深。 屋古渗当风雨气,僧驯化得虎狼心。 松花昼暖蜂科蜜,梅子春残鸟恋阴。 不应初来便忘去,身闲处处是山林。