秋 qiū 感 gǎn 其 qí 一 yī - - 吴 wú 绮 qǐ
无 wú 端 duān 客 kè 思 sī 忽 hū 苍 cāng 凉 liáng , , 日 rì 日 rì 西 xī 风 fēng 送 sòng 夕 xī 阳 yáng 。 。
二 èr 十 shí 朱 zhū 颜 yán 门 mén 下 xià 老 lǎo , , 三 sān 千 qiān 白 bái 发 fà 镜 jìng 中 zhōng 长 cháng 。 。
心 xīn 空 kōng 但 dàn 觉 jué 云 yún 过 guò 眼 yǎn , , 面 miàn 冷 lěng 宁 níng 知 zhī 雪 xuě 作 zuò 肠 cháng 。 。
不 bù 梦 mèng 春 chūn 明 míng 缘 yuán 底 dǐ 事 shì , , 阶 jiē 前 qián 络 luò 纬 wěi 正 zhèng 啼 tí 霜 shuāng 。 。
秋感 其一。清代。吴绮。无端客思忽苍凉,日日西风送夕阳。 二十朱颜门下老,三千白发镜中长。 心空但觉云过眼,面冷宁知雪作肠。 不梦春明缘底事,阶前络纬正啼霜。