清 qīng 明 míng 旅 lǚ 怀 huái - - 吴 wú 绮 qǐ
养 yǎng 花 huā 天 tiān 气 qì 反 fǎn 如 rú 秋 qiū , , 槐 huái 火 huǒ 初 chū 新 xīn 赋 fù 远 yuǎn 游 yóu 。 。
卧 wò 病 bìng 岂 qǐ 能 néng 还 hái 止 zhǐ 酒 jiǔ , , 思 sī 乡 xiāng 何 hé 必 bì 定 dìng 登 dēng 楼 lóu 。 。
七 qī 千 qiān 路 lù 外 wài 鱼 yú 书 shū 少 shǎo , , 廿 niàn 四 sì 风 fēng 前 qián 燕 yān 语 yǔ 愁 chóu 。 。
却 què 忆 yì 去 qù 年 nián 同 tóng 上 shàng 冢 zhǒng , , 一 yī 杯 bēi 犹 yóu 得 dé 洒 sǎ 松 sōng 楸 qiū 。 。
清明旅怀。清代。吴绮。养花天气反如秋,槐火初新赋远游。 卧病岂能还止酒,思乡何必定登楼。 七千路外鱼书少,廿四风前燕语愁。 却忆去年同上冢,一杯犹得洒松楸。