登 dēng 束 shù 江 jiāng 亭 tíng 望 wàng 砚 yàn 洲 zhōu 怀 huái 古 gǔ - - 吴 wú 绮 qǐ
直 zhí 下 xià 牂 zāng 牁 kē 势 shì 不 bù 平 píng , , 苍 cāng 崖 yá 夹 jiā 峙 zhì 失 shī 纵 zòng 横 héng 。 。
天 tiān 低 dī 绝 jué 壁 bì 云 yún 无 wú 影 yǐng , , 水 shuǐ 绕 rào 孤 gū 城 chéng 浪 làng 有 yǒu 声 shēng 。 。
高 gāo 寺 sì 寒 hán 泉 quán 来 lái 往 wǎng 路 lù , , 空 kōng 亭 tíng 细 xì 雨 yǔ 古 gǔ 今 jīn 情 qíng 。 。
清 qīng 风 fēng 孝 xiào 肃 sù 原 yuán 千 qiān 载 zǎi , , 一 yī 砚 yàn 何 hé 由 yóu 乃 nǎi 得 dé 名 míng 。 。
登束江亭望砚洲怀古。清代。吴绮。直下牂牁势不平,苍崖夹峙失纵横。 天低绝壁云无影,水绕孤城浪有声。 高寺寒泉来往路,空亭细雨古今情。 清风孝肃原千载,一砚何由乃得名。