艺 yì 圃 pǔ 诗 shī 为 wéi 学 xué 在 zài 赋 fù 其 qí 二 èr 敬 jìng 亭 tíng 山 shān 房 fáng - - 吴 wú 绮 qǐ
平 píng 原 yuán 昔 xī 日 rì 草 cǎo 还 hái 青 qīng , , 避 bì 世 shì 何 hé 来 lái 老 lǎo 客 kè 星 xīng 。 。
攀 pān 槛 kǎn 志 zhì 高 gāo 群 qún 虎 hǔ 怒 nù , , 荷 hé 戈 gē 恩 ēn 重 zhòng 一 yī 鸿 hóng 冥 míng 。 。
山 shān 光 guāng 未 wèi 拟 nǐ 浮 fú 吴 wú 苑 yuàn , , 云 yún 气 qì 遥 yáo 看 kàn 接 jiē 敬 jìng 亭 tíng 。 。
欲 yù 问 wèn 忠 zhōng 魂 hún 空 kōng 寂 jì 寞 mò , , 芙 fú 蓉 róng 长 zhǎng 忆 yì 楚 chǔ 骚 sāo 经 jīng 。 。
艺圃诗为学在赋 其二 敬亭山房。清代。吴绮。平原昔日草还青,避世何来老客星。 攀槛志高群虎怒,荷戈恩重一鸿冥。 山光未拟浮吴苑,云气遥看接敬亭。 欲问忠魂空寂寞,芙蓉长忆楚骚经。