哭 kū 友 yǒu 沂 yí 其 qí 一 yī - - 吴 wú 绮 qǐ
秋 qiū 老 lǎo 空 kōng 悬 xuán 贯 guàn 斗 dòu 槎 chá , , 岂 qǐ 知 zhī 埋 mái 玉 yù 向 xiàng 长 cháng 沙 shā 。 。
徒 tú 怜 lián 才 cái 子 zǐ 多 duō 无 wú 命 mìng , , 始 shǐ 信 xìn 浮 fú 生 shēng 尽 jǐn 有 yǒu 涯 yá 。 。
旧 jiù 事 shì 不 bù 忘 wàng 丹 dān 桂 guì 树 shù , , 虚 xū 名 míng 实 shí 误 wù 紫 zǐ 薇 wēi 花 huā 。 。
高 gāo 堂 táng 白 bái 发 fà 犹 yóu 漂 piāo 泊 bó , , 何 hé 计 jì 为 wèi 君 jūn 慰 wèi 暮 mù 华 huá 。 。
哭友沂 其一。清代。吴绮。秋老空悬贯斗槎,岂知埋玉向长沙。 徒怜才子多无命,始信浮生尽有涯。 旧事不忘丹桂树,虚名实误紫薇花。 高堂白发犹漂泊,何计为君慰暮华。