临 lín 江 jiāng 九 jiǔ 日 rì - - 岑 cén 澄 chéng
老 lǎo 逢 féng 佳 jiā 节 jié 兴 xìng 先 xiān 阑 lán , , 牢 láo 落 luò 江 jiāng 干 gān 怅 chàng 掩 yǎn 关 guān 。 。
异 yì 地 dì 见 jiàn 花 huā 惊 jīng 白 bái 发 fà , , 故 gù 人 rén 游 yóu 屐 jī 自 zì 青 qīng 山 shān 。 。
天 tiān 当 dāng 南 nán 诏 zhào 霜 shuāng 偏 piān 早 zǎo , , 秋 qiū 满 mǎn 东 dōng 篱 lí 客 kè 未 wèi 还 hái 。 。
两 liǎng 度 dù 不 bù 归 guī 吾 wú 亦 yì 得 dé , , 料 liào 应 yīng 无 wú 处 chǔ 可 kě 跻 jī 攀 pān 。 。
临江九日。清代。岑澄。老逢佳节兴先阑,牢落江干怅掩关。 异地见花惊白发,故人游屐自青山。 天当南诏霜偏早,秋满东篱客未还。 两度不归吾亦得,料应无处可跻攀。