秋 qiū 山 shān 学 xué 圃 pǔ 为 wèi 张 zhāng 韦 wéi 斋 zhāi 明 míng 府 fǔ 题 tí - - 李 lǐ 绂 fú
庄 zhuāng 舄 xì 经 jīng 春 chūn 只 zhǐ 越 yuè 吟 yín , , 莱 lái 根 gēn 滋 zī 味 wèi 忆 yì 山 shān 林 lín 。 。
夕 xī 阳 yáng 千 qiān 树 shù 鸟 niǎo 声 shēng 寂 jì , , 凉 liáng 月 yuè 一 yī 庭 tíng 花 huā 影 yǐng 深 shēn 。 。
窣 sū 堵 dǔ 波 bō 原 yuán 难 nán 作 zuò 宅 zhái , , 磨 mó 兜 dōu 坚 jiān 已 yǐ 自 zì 题 tí 箴 zhēn 。 。
惟 wéi 馀 yú 结 jié 习 xí 残 cán 书 shū 在 zài , , 窥 kuī 见 jiàn 羲 xī 皇 huáng 以 yǐ 上 shàng 心 xīn 。 。
秋山学圃为张韦斋明府题。清代。李绂。庄舄经春只越吟,莱根滋味忆山林。 夕阳千树鸟声寂,凉月一庭花影深。 窣堵波原难作宅,磨兜坚已自题箴。 惟馀结习残书在,窥见羲皇以上心。