立 lì 秋 qiū 呈 chéng 范 fàn 先 xiān 生 shēng - - 李 lǐ 刚 gāng 己 jǐ
仰 yǎng 陪 péi 夫 fū 子 zǐ 下 xià 阶 jiē 吟 yín , , 呜 wū 咽 yè 鸣 míng 蝉 chán 向 xiàng 我 wǒ 喑 yīn 。 。
半 bàn 月 yuè 偎 wēi 城 chéng 动 dòng 凉 liáng 色 sè , , 一 yī 风 fēng 入 rù 木 mù 作 zuò 秋 qiū 音 yīn 。 。
星 xīng 云 yún 高 gāo 灿 càn 还 hái 相 xiāng 媚 mèi , , 雾 wù 雨 yǔ 横 héng 凄 qī 忽 hū 见 jiàn 侵 qīn 。 。
应 yīng 有 yǒu 列 liè 仙 xiān 在 zài 空 kōng 阔 kuò , , 徘 pái 徊 huái 不 bù 下 xià 暝 míng 烟 yān 深 shēn 。 。
立秋呈范先生。清代。李刚己。仰陪夫子下阶吟,呜咽鸣蝉向我喑。 半月偎城动凉色,一风入木作秋音。 星云高灿还相媚,雾雨横凄忽见侵。 应有列仙在空阔,徘徊不下暝烟深。