春 chūn 日 rì 过 guò 灵 líng 岩 yán 元 yuán 墓 mù 看 kàn 梅 méi 其 qí 六 liù - - 宋 sòng 至 zhì
吾 wú 家 jiā 山 shān 畔 pàn 望 wàng , , 林 lín 壑 hè 倍 bèi 幽 yōu 闲 xián 。 。
春 chūn 雪 xuě 忽 hū 为 wèi 海 hǎi , , 香 xiāng 风 fēng 又 yòu 一 yī 湾 wān 。 。
夕 xī 阳 yáng 花 huā 绰 chuò 约 yuē , , 归 guī 路 lù 鸟 niǎo 绵 mián 蛮 mán 。 。
不 bù 浅 qiǎn 登 dēng 临 lín 兴 xìng , , 谁 shuí 当 dāng 共 gòng 往 wǎng 还 huán 。 。
春日过灵岩元墓看梅 其六。清代。宋至。吾家山畔望,林壑倍幽闲。 春雪忽为海,香风又一湾。 夕阳花绰约,归路鸟绵蛮。 不浅登临兴,谁当共往还。