独 dú 鹤 hè 亭 tíng - - 杜 dù 岕 jiè
嵯 cuó 嵯 cuó 华 huá 峤 jiào 孤 gū , , 一 yī 径 jìng 下 xià 云 yún 甸 diān 。 。
荒 huāng 草 cǎo 蔓 màn 荆 jīng 榛 zhēn , , 五 wǔ 岳 yuè 谁 shuí 能 néng 辨 biàn 。 。
有 yǒu 鸟 niǎo 从 cóng 东 dōng 来 lái , , 大 dà 翮 hé 异 yì 乡 xiāng 县 xiàn 。 。
武 wǔ 功 gōng 虽 suī 尺 chǐ 五 wǔ , , 仰 yǎng 视 shì 目 mù 不 bù 眩 xuàn 。 。
圆 yuán 吭 kēng 裂 liè 层 céng 霄 xiāo , , 丹 dān 顶 dǐng 甚 shén 平 píng 善 shàn 。 。
应 yīng 惜 xī 青 qīng 城 chéng 游 yóu , , 见 jiàn 困 kùn 如 rú 句 jù 践 jiàn 。 。
独鹤亭。清代。杜岕。嵯嵯华峤孤,一径下云甸。 荒草蔓荆榛,五岳谁能辨。 有鸟从东来,大翮异乡县。 武功虽尺五,仰视目不眩。 圆吭裂层霄,丹顶甚平善。 应惜青城游,见困如句践。