寓 yù 居 jū 广 guǎng 化 huà 寺 sì 作 zuò - - 李 lǐ 锴 kǎi
愁 chóu 向 xiàng 飞 fēi 蓬 péng 问 wèn 故 gù 根 gēn , , 寒 hán 云 yún 乔 qiáo 木 mù 独 dú 伤 shāng 魂 hún 。 。
夕 xī 阳 yáng 自 zì 照 zhào 乌 wū 衣 yī 巷 xiàng , , 细 xì 路 lù 裁 cái 通 tōng 祇 qí 树 shù 园 yuán 。 。
入 rù 耳 ěr 清 qīng 钟 zhōng 时 shí 起 qǐ 灭 miè , , 避 bì 人 rén 栖 qī 鸽 gē 尚 shàng 飞 fēi 翻 fān 。 。
骑 qí 驴 lǘ 谩 mán 作 zuò 西 xī 州 zhōu 哭 kū , , 零 líng 落 luò 于 yú 今 jīn 不 bù 可 kě 言 yán 。 。
寓居广化寺作。清代。李锴。愁向飞蓬问故根,寒云乔木独伤魂。 夕阳自照乌衣巷,细路裁通祇树园。 入耳清钟时起灭,避人栖鸽尚飞翻。 骑驴谩作西州哭,零落于今不可言。