清 qīng 明 míng 野 yě 步 bù 有 yǒu 感 gǎn - - 李 lǐ 寄 jì
春 chūn 愁 chóu 压 yā 客 kè 不 bù 知 zhī 春 chūn , , 拭 shì 眼 yǎn 惊 jīng 看 kàn 此 cǐ 日 rì 新 xīn 。 。
树 shù 树 shù 桃 táo 花 huā 风 fēng 着 zhuó 力 lì , , 村 cūn 村 cūn 社 shè 酒 jiǔ 鸟 niǎo 呼 hū 人 rén 。 。
两 liǎng 年 nián 梦 mèng 绕 rào 双 shuāng 亲 qīn 墓 mù , , 万 wàn 里 lǐ 心 xīn 伤 shāng 一 yī 病 bìng 身 shēn 。 。
怅 chàng 望 wàng 江 jiāng 南 nán 春 chūn 十 shí 倍 bèi , , 敝 bì 裘 qiú 何 hé 事 shì 苦 kǔ 留 liú 秦 qín 。 。
清明野步有感。清代。李寄。春愁压客不知春,拭眼惊看此日新。 树树桃花风着力,村村社酒鸟呼人。 两年梦绕双亲墓,万里心伤一病身。 怅望江南春十倍,敝裘何事苦留秦。