仲 zhòng 春 chūn 自 zì 池 chí 阳 yáng 发 fā 归 guī 余 yú 有 yǒu 华 huà 山 shān 之 zhī 游 yóu 先 xiān 期 qī 三 sān 日 rì 取 qǔ 径 jìng 道 dào 抵 dǐ 渭 wèi 南 nán - - 李 lǐ 寄 jì
游 yóu 春 chūn 还 hái 一 yī 笑 xiào , , 自 zì 问 wèn 此 cǐ 何 hé 时 shí 。 。
徒 tú 作 zuò 田 tián 文 wén 客 kè , , 将 jiāng 寻 xún 王 wáng 猛 měng 师 shī 。 。
杂 zá 花 huā 明 míng 去 qù 眼 yǎn , , 垂 chuí 柳 liǔ 荡 dàng 闲 xián 思 sī 。 。
若 ruò 再 zài 骊 lí 山 shān 过 guò , , 应 yīng 添 tiān 怀 huái 古 gǔ 诗 shī 。 。
仲春自池阳发归余有华山之游先期三日取径道抵渭南。清代。李寄。游春还一笑,自问此何时。 徒作田文客,将寻王猛师。 杂花明去眼,垂柳荡闲思。 若再骊山过,应添怀古诗。