次 cì 柏 bǎi 静 jìng 涛 tāo 正 zhèng 使 shǐ 清 qīng 川 chuān 江 jiāng 韵 yùn - - 李 lǐ 尚 shàng 迪 dí
东 dōng 渡 dù 星 xīng 槎 chá 赋 fù 海 hǎi 初 chū , , 词 cí 源 yuán 直 zhí 溯 sù 木 mù 玄 xuán 虚 xū 。 。
行 xíng 怜 lián 地 dì 古 gǔ 攀 pān 榆 yú 叶 yè , , 却 què 愧 kuì 厨 chú 寒 hán 饷 xiǎng 鲽 dié 鱼 yú 。 。
野 yě 渡 dù 停 tíng 骖 cān 春 chūn 水 shuǐ 冷 lěng , , 山 shān 楼 lóu 珥 ěr 节 jié 夕 xī 阳 yáng 流 liú 。 。
他 tā 时 shí 傥 tǎng 得 dé 黄 huáng 公 gōng 讯 xùn , , 为 wèi 报 bào 相 xiāng 思 sī 满 mǎn 月 yuè 如 rú 。 。
次柏静涛正使清川江韵。清代。李尚迪。东渡星槎赋海初,词源直溯木玄虚。 行怜地古攀榆叶,却愧厨寒饷鲽鱼。 野渡停骖春水冷,山楼珥节夕阳流。 他时傥得黄公讯,为报相思满月如。