晓 xiǎo 起 qǐ 对 duì 雪 xuě 三 sān 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 宋 sòng 湘 xiāng
到 dào 眼 yǎn 清 qīng 华 huá 也 yě 不 bù 贫 pín , , 十 shí 分 fēn 冷 lěng 淡 dàn 足 zú 精 jīng 神 shén 。 。
羌 qiāng 无 wú 明 míng 月 yuè 来 lái 涵 hán 影 yǐng , , 略 lüè 有 yǒu 回 huí 风 fēng 去 qù 逗 dòu 春 chūn 。 。
童 tóng 子 zǐ 乞 qǐ 邻 lín 知 zhī 请 qǐng 火 huǒ , , 先 xiān 生 shēng 拥 yōng 絮 xù 肯 kěn 干 gān 人 rén 。 。
多 duō 情 qíng 颇 pō 愧 kuì 庭 tíng 前 qián 鹤 hè , , 一 yī 步 bù 移 yí 将 jiāng 一 yī 步 bù 亲 qīn 。 。
晓起对雪三首 其二。清代。宋湘。到眼清华也不贫,十分冷淡足精神。 羌无明月来涵影,略有回风去逗春。 童子乞邻知请火,先生拥絮肯干人。 多情颇愧庭前鹤,一步移将一步亲。