东 dōng 郊 jiāo 晚 wǎn 眺 tiào - - 李 lǐ 晸 zhěng 应 yīng
总 zǒng 是 shì 溪 xī 山 shān 不 bù 世 shì 情 qíng , , 禅 chán 心 xīn 浑 hún 觉 jué 静 jìng 中 zhōng 生 shēng 。 。
斜 xié 阳 yáng 明 míng 媚 mèi 川 chuān 原 yuán 迥 jiǒng , , 野 yě 色 sè 苍 cāng 茫 máng 草 cǎo 树 shù 平 píng 。 。
诗 shī 到 dào 深 shēn 秋 qiū 烟 yān 共 gòng 澹 dàn , , 人 rén 来 lái 胜 shèng 境 jìng 月 yuè 俱 jù 清 qīng 。 。
游 yóu 筇 qióng 从 cóng 此 cǐ 寻 xún 真 zhēn 好 hǎo , , 绕 rào 岸 àn 幽 yōu 蹊 qī 一 yī 线 xiàn 横 héng 。 。
东郊晚眺。清代。李晸应。总是溪山不世情,禅心浑觉静中生。 斜阳明媚川原迥,野色苍茫草树平。 诗到深秋烟共澹,人来胜境月俱清。 游筇从此寻真好,绕岸幽蹊一线横。