访 fǎng 师 shī 白 bái 丈 zhàng 于 yú 帆 fān 山 shān 寓 yù 舍 shè 剧 jù 谈 tán 竟 jìng 夕 xī 感 gǎn 而 ér 有 yǒu 作 zuò - - 汪 wāng 承 chéng 庆 qìng
相 xiāng 逢 féng 讶 yà 消 xiāo 瘦 shòu , , 执 zhí 手 shǒu 泪 lèi 先 xiān 倾 qīng 。 。
即 jí 此 cǐ 通 tōng 宵 xiāo 话 huà , , 难 nán 穷 qióng 隔 gé 岁 suì 情 qíng 。 。
孤 gū 镫 dèng 摇 yáo 旅 lǚ 梦 mèng , , 落 luò 叶 yè 走 zǒu 秋 qiū 声 shēng 。 。
明 míng 发 fā 又 yòu 言 yán 别 bié , , 帆 fān 山 shān 翠 cuì 色 sè 横 héng 。 。
访师白丈于帆山寓舍剧谈竟夕感而有作。清代。汪承庆。相逢讶消瘦,执手泪先倾。 即此通宵话,难穷隔岁情。 孤镫摇旅梦,落叶走秋声。 明发又言别,帆山翠色横。