拟 nǐ 唐 táng 人 rén 诗 shī 八 bā 首 shǒu 其 qí 六 liù 王 wáng 龙 lóng 骠 biāo 昌 chāng 龄 líng 塞 sāi 上 shàng - - 汪 wāng 琬 wǎn
黄 huáng 榆 yú 生 shēng 悲 bēi 风 fēng , , 落 luò 叶 yè 满 mǎn 边 biān 徼 jiǎo 。 。
日 rì 暮 mù 望 wàng 平 píng 原 yuán , , 黯 àn 黯 àn 伤 shāng 怀 huái 抱 bào 。 。
屡 lǚ 对 duì 将 jiāng 军 jūn 簿 bù , , 不 bù 闻 wén 天 tiān 子 zǐ 召 zhào 。 。
功 gōng 成 chéng 其 qí 柰 nài 何 hé , , 痛 tòng 哭 kū 萧 xiāo 关 guān 道 dào 。 。
拟唐人诗八首 其六 王龙骠昌龄塞上。清代。汪琬。黄榆生悲风,落叶满边徼。 日暮望平原,黯黯伤怀抱。 屡对将军簿,不闻天子召。 功成其柰何,痛哭萧关道。