病 bìng 后 hòu 示 shì 诸 zhū 生 shēng 是 shì 日 rì 初 chū 落 luò 一 yī 齿 chǐ - - 汪 wāng 琬 wǎn
齿 chǐ 豁 huō 头 tóu 童 tóng 老 lǎo 病 bìng 侵 qīn , , 可 kě 堪 kān 学 xué 术 shù 玷 diàn 儒 rú 林 lín 。 。
将 jiāng 迎 yíng 但 dàn 守 shǒu 山 shān 居 jū 约 yuē , , 动 dòng 止 zhǐ 尝 cháng 提 tí 座 zuò 右 yòu 箴 zhēn 。 。
耻 chǐ 以 yǐ 文 wén 词 cí 矜 jīn 后 hòu 进 jìn , , 敢 gǎn 缘 yuán 名 míng 利 lì 变 biàn 初 chū 心 xīn 。 。
胸 xiōng 中 zhōng 一 yī 段 duàn 萧 xiāo 然 rán 处 chù , , 自 zì 是 shì 难 nán 从 cóng 简 jiǎn 策 cè 寻 xún 。 。
病后示诸生是日初落一齿。清代。汪琬。齿豁头童老病侵,可堪学术玷儒林。 将迎但守山居约,动止尝提座右箴。 耻以文词矜后进,敢缘名利变初心。 胸中一段萧然处,自是难从简策寻。