和 hé 郑 zhèng 斋 zhāi 同 tóng 年 nián 落 luò 叶 yè 诗 shī - - 周 zhōu 绍 shào 昌 chāng
篆 zhuàn 香 xiāng 烟 yān 袅 niǎo 鸭 yā 炉 lú 温 wēn , , 伏 fú 枕 zhěn 黄 huáng 昏 hūn 深 shēn 闭 bì 门 mén 。 。
归 guī 去 qù 王 wáng 孙 sūn 应 yīng 有 yǒu 怨 yuàn , , 思 sī 来 lái 公 gōng 子 zǐ 又 yòu 何 hé 言 yán 。 。
差 chā 池 chí 燕 yàn 羽 yǔ 空 kōng 中 zhōng 影 yǐng , , 解 jiě 脱 tuō 虫 chóng 丝 sī 吐 tǔ 后 hòu 痕 hén 。 。
莫 mò 读 dú 兰 lán 成 chéng 枯 kū 树 shù 赋 fù , , 江 jiāng 潭 tán 凄 qī 怆 chuàng 那 nà 堪 kān 论 lùn 。 。
和郑斋同年落叶诗。清代。周绍昌。篆香烟袅鸭炉温,伏枕黄昏深闭门。 归去王孙应有怨,思来公子又何言。 差池燕羽空中影,解脱虫丝吐后痕。 莫读兰成枯树赋,江潭凄怆那堪论。