四 sì 和 hé 香 xiāng - - 林 lín 朝 cháo 崧 sōng
倚 yǐ 仗 zhàng 看 kàn 山 shān 山 shān 正 zhèng 睡 shuì , , 鸟 niǎo 唤 huàn 苍 cāng 烟 yān 里 lǐ 。 。
又 yòu 近 jìn 黄 huáng 昏 hūn 日 rì 将 jiāng 坠 zhuì , , 溪 xī 水 shuǐ 急 jí , , 风 fēng 吹 chuī 袂 mèi 。 。
我 wǒ 自 zì 荒 huāng 寒 hán 逃 táo 物 wù 外 wài , , 赚 zuàn 得 de 诗 shī 人 rén 至 zhì 。 。
漫 màn 笑 xiào 刘 liú 郎 láng 门 mén 深 shēn 闭 bì , , 聊 liáo 种 zhòng 菜 cài , , 消 xiāo 英 yīng 气 qì 。 。
四和香。清代。林朝崧。倚仗看山山正睡,鸟唤苍烟里。 又近黄昏日将坠,溪水急,风吹袂。 我自荒寒逃物外,赚得诗人至。 漫笑刘郎门深闭,聊种菜,消英气。