东 dōng 城 chéng 感 gǎn 赋 fù - - 林 lín 占 zhàn 梅 méi
扶 fú 童 tóng 闲 xián 步 bù 上 shàng 东 dōng 城 chéng , , 凭 píng 眺 tiào 危 wēi 栏 lán 感 gǎn 慨 kǎi 生 shēng 。 。
骨 gǔ 肉 ròu 廿 niàn 年 nián 悲 bēi 聚 jù 散 sàn , , 林 lín 园 yuán 十 shí 载 zài 话 huà 枯 kū 荣 róng 。 。
山 shān 从 cóng 绿 lǜ 野 yě 平 píng 边 biān 起 qǐ , , 水 shuǐ 向 xiàng 青 qīng 陂 bēi 缺 quē 处 chù 鸣 míng 。 。
景 jǐng 物 wù 长 cháng 存 cún 时 shí 事 shì 改 gǎi , , 回 huí 头 tóu 何 hé 所 suǒ 不 bù 关 guān 情 qíng 。 。
东城感赋。清代。林占梅。扶童闲步上东城,凭眺危栏感慨生。 骨肉廿年悲聚散,林园十载话枯荣。 山从绿野平边起,水向青陂缺处鸣。 景物长存时事改,回头何所不关情。