登 dēng 楼 lóu 寄 jì 夫 fū 子 zǐ - - 林 lín 瑛 yīng 佩 pèi
凭 píng 栏 lán 试 shì 一 yī 望 wàng , , 山 shān 色 sè 入 rù 楼 lóu 苍 cāng 。 。
野 yě 寺 sì 藏 cáng 深 shēn 树 shù , , 闲 xián 云 yún 度 dù 远 yuǎn 冈 gāng 。 。
雨 yǔ 馀 yú 花 huā 故 gù 落 luò , , 春 chūn 尽 jǐn 燕 yàn 还 hái 忙 máng 。 。
无 wú 限 xiàn 登 dēng 临 lín 思 sī , , 翻 fān 成 chéng 离 lí 别 bié 伤 shāng 。 。
登楼寄夫子。清代。林瑛佩。凭栏试一望,山色入楼苍。 野寺藏深树,闲云度远冈。 雨馀花故落,春尽燕还忙。 无限登临思,翻成离别伤。