喜 xǐ 天 tiān 和 hé 尚 shàng 自 zì 诃 hē 林 lín 解 jiě 夏 xià 掩 yǎn 关 guān 雷 léi 峰 fēng - - 王 wáng 琅 láng
迢 tiáo 迢 tiáo 海 hǎi 阔 kuò 烽 fēng 烟 yān 远 yuǎn , , 虞 yú 苑 yuàn 深 shēn 秋 qiū 一 yī 棹 zhào 还 hái 。 。
手 shǒu 拂 fú 寒 hán 云 yún 归 guī 野 yě 径 jìng , , 窗 chuāng 开 kāi 明 míng 月 yuè 认 rèn 前 qián 山 shān 。 。
孤 gū 峰 fēng 扫 sǎo 榻 tà 藏 cáng 高 gāo 影 yǐng , , 万 wàn 木 mù 横 héng 桥 qiáo 断 duàn 俗 sú 闲 xián 。 。
池 chí 上 shàng 风 fēng 幡 fān 翻 fān 论 lùn 后 hòu , , 满 mǎn 庭 tíng 黄 huáng 叶 yè 掩 yǎn 荆 jīng 关 guān 。 。
喜天和尚自诃林解夏掩关雷峰。明代。王琅。迢迢海阔烽烟远,虞苑深秋一棹还。 手拂寒云归野径,窗开明月认前山。 孤峰扫榻藏高影,万木横桥断俗闲。 池上风幡翻论后,满庭黄叶掩荆关。