杨 yáng 花 huā 诗 shī - - 舒 shū 位 wèi
歌 gē 残 cán 杨 yáng 柳 liǔ 武 wǔ 昌 chāng 城 chéng , , 扑 pū 面 miàn 飞 fēi 花 huā 管 guǎn 送 sòng 迎 yíng 。 。
三 sān 月 yuè 水 shuǐ 流 liú 春 chūn 太 tài 老 lǎo , , 六 liù 朝 cháo 人 rén 去 qù 雪 xuě 无 wú 声 shēng 。 。
较 jiào 量 liàng 妾 qiè 命 mìng 谁 shuí 当 dāng 薄 báo , , 吹 chuī 落 luò 邻 lín 家 jiā 尔 ěr 许 xǔ 轻 qīng 。 。
我 wǒ 住 zhù 天 tiān 涯 yá 最 zuì 飘 piāo 荡 dàng , , 看 kàn 渠 qú 如 rú 此 cǐ 不 bù 胜 shèng 情 qíng 。 。
杨花诗。清代。舒位。歌残杨柳武昌城,扑面飞花管送迎。 三月水流春太老,六朝人去雪无声。 较量妾命谁当薄,吹落邻家尔许轻。 我住天涯最飘荡,看渠如此不胜情。