仲 zhòng 冬 dōng 送 sòng 心 xīn 兰 lán 四 sì 兄 xiōng 赴 fù 粤 yuè 二 èr 首 shǒu - - 金 jīn 和 hé
屈 qū 指 zhǐ 经 jīng 行 xíng 处 chǔ , , 长 cháng 亭 tíng 复 fù 短 duǎn 亭 tíng 。 。
关 guān 山 shān 增 zēng 阅 yuè 历 lì , , 身 shēn 世 shì 感 gǎn 飘 piāo 零 líng 。 。
才 cái 返 fǎn 鄱 pó 湖 hú 棹 zhào , , 重 zhòng 浮 fú 粤 yuè 海 hǎi 萍 píng 。 。
匆 cōng 匆 cōng 挥 huī 手 shǒu 去 qù , , 骊 lí 唱 chàng 不 bù 堪 kān 听 tīng 。 。
仲冬送心兰四兄赴粤二首。清代。金和。屈指经行处,长亭复短亭。 关山增阅历,身世感飘零。 才返鄱湖棹,重浮粤海萍。 匆匆挥手去,骊唱不堪听。