剡 shàn 溪 xī 晓 xiǎo 发 fā - - 金 jīn 居 jū 敬 jìng
破 pò 晓 xiǎo 冲 chōng 寒 hán 放 fàng 越 yuè 舲 líng , , 鸣 míng 榔 láng 惊 jīng 我 wǒ 醉 zuì 初 chū 醒 xǐng 。 。
拥 yōng 将 jiāng 布 bù 被 bèi 萦 yíng 诗 shī 思 sī , , 陡 dǒu 启 qǐ 篷 péng 窗 chuāng 列 liè 画 huà 屏 píng 。 。
平 píng 野 yě 冻 dòng 云 yún 低 dī 远 yuǎn 树 shù , , 乱 luàn 山 shān 残 cán 雪 xuě 出 chū 孤 gū 亭 tíng 。 。
应 yīng 知 zhī 此 cǐ 去 qù 山 shān 城 chéng 近 jìn , , 无 wú 数 shù 炊 chuī 烟 yān 到 dào 眼 yǎn 青 qīng 。 。
剡溪晓发。清代。金居敬。破晓冲寒放越舲,鸣榔惊我醉初醒。 拥将布被萦诗思,陡启篷窗列画屏。 平野冻云低远树,乱山残雪出孤亭。 应知此去山城近,无数炊烟到眼青。