依 yī 梅 méi 澥 xiè 先 xiān 生 shēng 题 tí 扇 shàn 元 yuán 韵 yùn 奉 fèng 和 hé - - 金 jīn 朝 cháo 觐 jìn
每 měi 愧 kuì 庸 yōng 庸 yōng 被 bèi 奖 jiǎng 旌 jīng , , 相 xiāng 逢 féng 心 xīn 许 xǔ 若 ruò 平 píng 生 shēng 。 。
风 fēng 吹 chuī 野 yě 草 cǎo 鸣 míng 宾 bīn 鹿 lù , , 春 chūn 满 mǎn 乔 qiáo 林 lín 度 dù 小 xiǎo 莺 yīng 。 。
讲 jiǎng 艺 yì 自 zì 能 néng 消 xiāo 客 kè 气 qì , , 忘 wàng 形 xíng 更 gèng 复 fù 重 zhòng 交 jiāo 情 qíng 。 。
骊 lí 歌 gē 写 xiě 作 zuò 绳 shéng 头 tóu 字 zì , , 犹 yóu 幸 xìng 年 nián 来 lái 老 lǎo 眼 yǎn 明 míng 。 。
依梅澥先生题扇元韵奉和。清代。金朝觐。每愧庸庸被奖旌,相逢心许若平生。 风吹野草鸣宾鹿,春满乔林度小莺。 讲艺自能消客气,忘形更复重交情。 骊歌写作绳头字,犹幸年来老眼明。