【 shuāng 双 diào 调 chén 】 zuì 沉 dōng 醉 fēng 东 风 - - 关 guān 汉 hàn 卿 qīng
面 miàn 比 bǐ 花 huā 枝 zhī 解 jiě 语 yǔ , , 眉 méi 横 héng 柳 liǔ 叶 yè 长 zhǎng 疏 shū 。 。 想 xiǎng 着 zhe 雨 yǔ 和 hé 云 yún , , 朝 cháo 还 hái 暮 mù , , 但 dàn 开 kāi 口 kǒu 只 zhǐ 是 shì 长 cháng 吁 xū 。 。
纸 zhǐ 鹞 yào 儿 ér 休 xiū 将 jiāng 人 rén 厮 sī 应 yìng 付 fù , , 肯 kěn 不 bù 肯 kěn 怀 huái 儿 ér 里 lǐ 便 biàn 许 xǔ 。 。
【双调】沉醉东风。元代。关汉卿。面比花枝解语,眉横柳叶长疏。想着雨和云,朝还暮,但开口只是长吁。 纸鹞儿休将人厮应付,肯不肯怀儿里便许。