赋 fù 翠 cuì 微 wēi - - 顾 gù 盟 méng
倚 yǐ 山 shān 为 wèi 宅 zhái 似 shì 城 chéng 闉 yīn , , 耕 gēng 凿 záo 悬 xuán 知 zhī 可 kě 疗 liáo 贫 pín 。 。
政 zhèng 想 xiǎng 绿 lǜ 阴 yīn 当 dāng 瓮 wèng 牖 yǒu , , 但 dàn 愁 chóu 翠 cuì 雨 yǔ 湿 shī 纶 guān 巾 jīn 。 。
投 tóu 林 lín 鼠 shǔ 雀 què 终 zhōng 无 wú 角 jiǎo , , 出 chū 谷 gǔ 峰 fēng 峦 luán 半 bàn 似 shì 人 rén 。 。
浊 zhuó 世 shì 无 wú 忧 yōu 惟 wéi 隐 yǐn 者 zhě , , 愿 yuàn 分 fēn 藜 lí 藿 huò 老 lǎo 天 tiān 民 mín 。 。
赋翠微。元代。顾盟。倚山为宅似城闉,耕凿悬知可疗贫。 政想绿阴当瓮牖,但愁翠雨湿纶巾。 投林鼠雀终无角,出谷峰峦半似人。 浊世无忧惟隐者,愿分藜藿老天民。