哭 kū 唐 táng 东 dōng 江 jiāng 考 kǎo 功 gōng 四 sì 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 查 chá 慎 shèn 行 xíng
独 dú 上 shàng 扁 piān 舟 zhōu 溯 sù 逆 nì 风 fēng , , 满 mǎn 天 tiān 冰 bīng 雪 xuě 到 dào 娄 lóu 东 dōng 。 。
剩 shèng 含 hán 湿 shī 面 miàn 双 shuāng 行 xíng 泪 lèi , , 来 lái 哭 kū 平 píng 头 tóu 九 jiǔ 秩 zhì 翁 wēng 。 。
与 yǔ 我 wǒ 相 xiāng 忘 wàng 形 xíng 迹 jī 外 wài , , 感 gǎn 人 rén 尤 yóu 在 zài 朴 pǔ 诚 chéng 中 zhōng 。 。
矫 jiǎo 时 shí 肯 kěn 拟 nǐ 朱 zhū 公 gōng 叔 shū , , 自 zì 此 cǐ 交 jiāo 情 qíng 见 jiàn 始 shǐ 终 zhōng 。 。
哭唐东江考功四首 其一。清代。查慎行。独上扁舟溯逆风,满天冰雪到娄东。 剩含湿面双行泪,来哭平头九秩翁。 与我相忘形迹外,感人尤在朴诚中。 矫时肯拟朱公叔,自此交情见始终。