天 tiān 津 jīn 别 bié 姜 jiāng 西 xī 溟 míng 次 cì 韵 yùn - - 查 chá 慎 shèn 行 xíng
同 tóng 是 shì 春 chūn 风 fēng 失 shī 意 yì 时 shí , , 送 sòng 君 jūn 真 zhēn 觉 jué 拙 zhuō 言 yán 辞 cí 。 。
杜 dù 陵 líng 旅 lǚ 食 shí 经 jīng 年 nián 久 jiǔ , , 熙 xī 甫 fǔ 才 cái 名 míng 一 yī 第 dì 迟 chí 。 。
青 qīng 镜 jìng 从 cóng 渠 qú 增 zēng 算 suàn 发 fā , , 白 bái 身 shēn 输 shū 客 kè 赌 dǔ 残 cán 棋 qí 。 。
老 lǎo 来 lái 别 bié 绪 xù 兼 jiān 师 shī 友 yǒu , , 那 nà 得 de 并 bìng 刀 dāo 剪 jiǎn 乱 luàn 丝 sī 。 。
天津别姜西溟次韵。清代。查慎行。同是春风失意时,送君真觉拙言辞。 杜陵旅食经年久,熙甫才名一第迟。 青镜从渠增算发,白身输客赌残棋。 老来别绪兼师友,那得并刀剪乱丝。