秋 qiū 怀 huái 诗 shī 其 qí 四 sì - - 查 chá 慎 shèn 行 xíng
青 qīng 山 shān 无 wú 恙 yàng 罢 bà 登 dēng 临 lín , , 收 shōu 取 qǔ 雄 xióng 才 cái 入 rù 苦 kǔ 吟 yín 。 。
快 kuài 马 mǎ 短 duǎn 裘 qiú 他 tā 夜 yè 梦 mèng , , 荒 huāng 亭 tíng 野 yě 史 shǐ 故 gù 交 jiāo 心 xīn 。 。
愁 chóu 侵 qīn 衰 shuāi 鬓 bìn 丝 sī 何 hé 极 jí , , 老 lǎo 傍 bàng 穷 qióng 途 tú 感 gǎn 易 yì 深 shēn 。 。
一 yī 片 piàn 台 tái 城 chéng 吹 chuī 角 jiǎo 外 wài , , 秦 qín 淮 huái 烟 yān 柳 liǔ 变 biàn 秋 qiū 阴 yīn 。 。
秋怀诗 其四。清代。查慎行。青山无恙罢登临,收取雄才入苦吟。 快马短裘他夜梦,荒亭野史故交心。 愁侵衰鬓丝何极,老傍穷途感易深。 一片台城吹角外,秦淮烟柳变秋阴。