重 zhòng 宿 sù 潕 wǔ 阳 yáng 中 zhōng 山 shān 寺 sì 赠 zèng 紫 zǐ 桥 qiáo 长 zhǎng 老 lǎo - - 查 chá 慎 shèn 行 xíng
水 shuǐ 色 sè 山 shān 光 guāng 净 jìng 眼 yǎn 前 qián , , 下 xià 临 lín 无 wú 地 dì 有 yǒu 苍 cāng 烟 yān 。 。
长 cháng 虹 hóng 自 zì 亘 gèn 西 xī 来 lái 路 lù , , 峭 qiào 壁 bì 刚 gāng 支 zhī 北 běi 面 miàn 天 tiān 。 。
开 kāi 士 shì 偶 ǒu 逢 féng 堪 kān 一 yī 笑 xiào , , 旧 jiù 游 yóu 重 zhòng 到 dào 已 yǐ 经 jīng 年 nián 。 。
乱 luàn 离 lí 风 fēng 景 jǐng 劳 láo 生 shēng 梦 mèng , , 可 kě 少 shǎo 秋 qiū 堂 táng 借 jiè 榻 tà 眠 mián 。 。
重宿潕阳中山寺赠紫桥长老。清代。查慎行。水色山光净眼前,下临无地有苍烟。 长虹自亘西来路,峭壁刚支北面天。 开士偶逢堪一笑,旧游重到已经年。 乱离风景劳生梦,可少秋堂借榻眠。