起 qǐ 最 zuì 早 zǎo - - 查 chá 慎 shèn 行 xíng
竹 zhú 亭 tíng 宜 yí 早 zǎo 起 qǐ , , 独 dú 自 zì 绕 rào 廊 láng 行 xíng 。 。
渐 jiàn 觉 jué 月 yuè 光 guāng 淡 dàn , , 不 bù 知 zhī 天 tiān 色 sè 明 míng 。 。
草 cǎo 长 zhǎng 兼 jiān 露 lù 重 zhòng , , 庭 tíng 旷 kuàng 得 dé 风 fēng 轻 qīng 。 。
墙 qiáng 缺 quē 庐 lú 山 shān 好 hǎo , , 峰 fēng 峰 fēng 似 shì 染 rǎn 成 chéng 。 。
起最早。清代。查慎行。竹亭宜早起,独自绕廊行。 渐觉月光淡,不知天色明。 草长兼露重,庭旷得风轻。 墙缺庐山好,峰峰似染成。