双 shuāng 林 lín 逢 féng 姚 yáo 子 zi 展 zhǎn - - 施 shī 补 bǔ 华 huá
延 yán 缘 yuán 聊 liáo 作 zuò 苇 wěi 间 jiān 行 xíng , , 密 mì 友 yǒu 初 chū 闻 wén 喜 xǐ 更 gèng 惊 jīng 。 。
乱 luàn 后 hòu 重 chóng 逢 féng 疑 yí 隔 gé 世 shì , , 愁 chóu 中 zhōng 过 guò 慰 wèi 胜 shèng 同 tóng 生 shēng 。 。
风 fēng 尘 chén 面 miàn 目 mù 恒 héng 饥 jī 色 sè , , 患 huàn 难 nàn 文 wén 章 zhāng 变 biàn 徵 zhēng 声 shēng 。 。
执 zhí 手 shǒu 欷 xī 歔 xū 仍 réng 自 zì 笑 xiào , , 胸 xiōng 中 zhōng 五 wǔ 岳 yuè 几 jǐ 时 shí 平 píng 。 。
双林逢姚子展。清代。施补华。延缘聊作苇间行,密友初闻喜更惊。 乱后重逢疑隔世,愁中过慰胜同生。 风尘面目恒饥色,患难文章变徵声。 执手欷歔仍自笑,胸中五岳几时平。