见 jiàn 宋 sòng 荔 lì 裳 shang 遗 yí 诗 shī 凄 qī 然 rán 有 yǒu 作 zuò - - 施 shī 闰 rùn 章 zhāng
好 hào 客 kè 平 píng 生 shēng 酒 jiǔ 不 bù 空 kōng , , 高 gāo 歌 gē 零 líng 落 luò 痛 tòng 无 wú 穷 qióng 。 。
西 xī 川 chuān 终 zhōng 古 gǔ 流 liú 残 cán 泪 lèi , , 东 dōng 海 hǎi 从 cóng 今 jīn 少 shǎo 大 dà 风 fēng 。 。
国 guó 士 shì 魂 hún 销 xiāo 多 duō 难 nàn 后 hòu , , 离 lí 人 rén 望 wàng 断 duàn 九 jiǔ 原 yuán 中 zhōng 。 。
张 zhāng 堪 kān 妻 qī 子 zǐ 应 yīng 谁 shuí 托 tuō , , 巢 cháo 卵 luǎn 长 zhǎng 抛 pāo 虎 hǔ 豹 bào 丛 cóng 。 。
见宋荔裳遗诗凄然有作。清代。施闰章。好客平生酒不空,高歌零落痛无穷。 西川终古流残泪,东海从今少大风。 国士魂销多难后,离人望断九原中。 张堪妻子应谁托,巢卵长抛虎豹丛。