施 shī 明 míng 经 jīng 其 qí 熊 xióng 招 zhāo 饮 yǐn 即 jí 席 xí 有 yǒu 赠 zèng - - 姚 yáo 燮 xiè
愁 chóu 听 tīng 残 cán 蟀 shuài 语 yǔ 荒 huāng 菅 jiān , , 添 tiān 爇 ruò 明 míng 灯 dēng 照 zhào 酒 jiǔ 颜 yán 。 。
共 gòng 苦 kǔ 干 gān 戈 gē 催 cuī 白 bái 发 fà , , 几 jǐ 劳 láo 风 fēng 雨 yǔ 梦 mèng 青 qīng 山 shān 。 。
挽 wǎn 衣 yī 似 shì 喜 xǐ 吾 wú 身 shēn 在 zài , , 话 huà 旧 jiù 难 nán 为 wéi 此 cǐ 夕 xī 闲 xián 。 。
屈 qū 指 zhǐ 故 gù 人 rén 都 dōu 宿 sù 草 cǎo , , 眼 yǎn 前 qián 尚 shàng 有 yǒu 茂 mào 先 xiān 孱 càn 。 。
施明经其熊招饮即席有赠。清代。姚燮。愁听残蟀语荒菅,添爇明灯照酒颜。 共苦干戈催白发,几劳风雨梦青山。 挽衣似喜吾身在,话旧难为此夕闲。 屈指故人都宿草,眼前尚有茂先孱。