还 hái 憩 qì 杜 dù 岙 ào 作 zuò 二 èr 章 zhāng 其 qí 二 èr - - 姚 yáo 燮 xiè
清 qīng 瑟 sè 西 xī 风 fēng 水 shuǐ 木 mù 园 yuán , , 一 yī 眉 méi 初 chū 月 yuè 照 zhào 匏 páo 樽 zūn 。 。
荒 huāng 山 shān 魂 hún 梦 mèng 愁 chóu 锄 chú 锸 chā , , 大 dà 隐 yǐn 年 nián 华 huá 愧 kuì 鸟 niǎo 猿 yuán 。 。
康 kāng 乐 lè 后 hòu 当 dāng 扬 yáng 赤 chì 石 shí , , 渊 yuān 明 míng 重 zhòng 此 cǐ 记 jì 桃 táo 源 yuán 。 。
敢 gǎn 言 yán 仙 xiān 叟 sǒu 无 wú 黄 huáng 绮 qǐ , , 且 qiě 抱 bào 骚 sāo 情 qíng 与 yǔ 绿 lǜ 荪 sūn 。 。
还憩杜岙作二章 其二。清代。姚燮。清瑟西风水木园,一眉初月照匏樽。 荒山魂梦愁锄锸,大隐年华愧鸟猿。 康乐后当扬赤石,渊明重此记桃源。 敢言仙叟无黄绮,且抱骚情与绿荪。