闷 mèn 雨 yǔ 遣 qiǎn 意 yì 次 cì 武 wǔ 三 sān 韵 yùn 得 dé 二 èr 章 zhāng 其 qí 一 yī - - 姚 yáo 燮 xiè
岂 qǐ 如 rú 病 bìng 女 nǚ 感 gǎn 西 xī 风 fēng , , 常 cháng 使 shǐ 低 dī 头 tóu 闭 bì 玉 yù 栊 lóng 。 。
竟 jìng 有 yǒu 横 héng 流 liú 沈 shěn 港 gǎng 道 dào , , 愁 chóu 他 tā 饥 jī 鸟 niǎo 匿 nì 蒿 hāo 蓬 péng 。 。
天 tiān 阴 yīn 转 zhuǎn 觉 jué 荒 huāng 山 shān 碧 bì , , 屐 jī 过 guò 都 dōu 黏 nián 坏 huài 叶 yè 红 hóng 。 。
羲 xī 影 yǐng 娥 é 晖 huī 邀 yāo 不 bù 得 dé , , 直 zhí 疑 yí 太 tài 古 gǔ 转 zhuǎn 鸿 hóng 蒙 méng 。 。
闷雨遣意次武三韵得二章 其一。清代。姚燮。岂如病女感西风,常使低头闭玉栊。 竟有横流沈港道,愁他饥鸟匿蒿蓬。 天阴转觉荒山碧,屐过都黏坏叶红。 羲影娥晖邀不得,直疑太古转鸿蒙。