端 duān 正 zhèng 好 hǎo - - 龚 gōng 自 zì 珍 zhēn
数 shù 年 nián 华 huá 闲 xián 中 zhōng 黯 àn 黯 àn 。 。 记 jì 不 bù 起 qǐ 、 shuí 谁 sī 思 shuí 谁 yuàn 怨 jīn 。 。 金 lú 炉 xiāng 香 niǎo 袅 zhòu 昼 shěn 沈 shěn 沈 bìng , , 并 dié 叠 zuò 作 xián , , 闲 chóu 愁 piàn 片 。 。
月 yuè 明 míng 花 huā 满 mǎn 天 tiān 如 rú 愿 yuàn 。 。 也 yě 终 zhōng 有 yǒu 、 jiǔ 酒 lán 阑 dēng 灯 sàn 散 bù 。 。 不 rú 如 bèi 被 lěng 冷 gēng 更 xiāng 香 xiāo 销 dú , , 独 zì 自 qù 去 sī , , 思 qiān 千 biàn 遍 。 。
端正好。清代。龚自珍。数年华闲中黯黯。记不起、谁思谁怨。金炉香袅昼沈沈,并叠作,闲愁片。 月明花满天如愿。也终有、酒阑灯散。不如被冷更香销,独自去,思千遍。