落 luò 花 huā , , 和 hé 贡 gòng 觉 jué 原 yuán 韵 yùn - - 许 xǔ 南 nán 英 yīng
飘 piāo 泊 bó 如 rú 花 huā 真 zhēn 薄 bó 命 mìng , , 辞 cí 枝 zhī 委 wěi 地 dì 尚 shàng 馀 yú 馨 xīn 。 。
东 dōng 风 fēng 御 yù 柳 liǔ 逢 féng 寒 hán 食 shí , , 冷 lěng 雨 yǔ 幽 yōu 窗 chuāng 泣 qì 小 xiǎo 青 qīng 。 。
金 jīn 粉 fěn 六 liù 朝 cháo 春 chūn 色 sè 老 lǎo , , 绮 qǐ 罗 luó 一 yī 梦 mèng 酒 jiǔ 魂 hún 醒 xǐng 。 。
彩 cǎi 章 zhāng 愿 yuàn 乞 qǐ 东 dōng 皇 huáng 驻 zhù , , 惆 chóu 怅 chàng 风 fēng 猋 biāo 雨 yǔ 又 yòu 零 líng ! !
落花,和贡觉原韵。清代。许南英。飘泊如花真薄命,辞枝委地尚馀馨。 东风御柳逢寒食,冷雨幽窗泣小青。 金粉六朝春色老,绮罗一梦酒魂醒。 彩章愿乞东皇驻,惆怅风猋雨又零!