蝉 chán 二 èr 首 shǒu - - 子 zi 兰 lán
独 dú 蝉 chán 初 chū 唱 chàng 古 gǔ 槐 huái 枝 zhī , , 委 wěi 曲 qū 悲 bēi 凉 liáng 断 duàn 续 xù 迟 chí 。 。
雨 yǔ 后 hòu 忽 hū 闻 wén 谁 shuí 最 zuì 苦 kǔ , , 异 yì 乡 xiāng 孤 gū 馆 guǎn 忆 yì 家 jiā 时 shí 。 。
蝉二首。唐代。子兰。独蝉初唱古槐枝,委曲悲凉断续迟。 雨后忽闻谁最苦,异乡孤馆忆家时。