和 hé 秦 qín 乐 lè 山 shān 九 jiǔ 日 rì 登 dēng 高 gāo 原 yuán 韵 yùn - - 冉 rǎn 崇 chóng 文 wén
万 wàn 里 lǐ 桥 qiáo 南 nán 我 wǒ 旧 jiù 游 yóu , , 琳 lín 宫 gōng 梵 fàn 宇 yǔ 足 zú 清 qīng 幽 yōu 。 。
寒 hán 鸦 yā 几 jǐ 点 diǎn 道 dào 旁 páng 树 shù , , 清 qīng 磬 qìng 一 yī 声 shēng 江 jiāng 上 shàng 楼 lóu 。 。
访 fǎng 古 gǔ 先 xiān 从 cóng 碑 bēi 碣 jié 认 rèn , , 醉 zuì 归 guī 偶 ǒu 为 wèi 管 guǎn 弦 xián 留 liú 。 。
惟 wéi 余 yú 一 yī 事 shì 惭 cán 佳 jiā 节 jié , , 七 qī 度 dù 都 dōu 逢 féng 毷 mào 氉 sào 秋 qiū 。 。
和秦乐山九日登高原韵。清代。冉崇文。万里桥南我旧游,琳宫梵宇足清幽。 寒鸦几点道旁树,清磬一声江上楼。 访古先从碑碣认,醉归偶为管弦留。 惟余一事惭佳节,七度都逢毷氉秋。