哭 kū 熊 xióng 味 wèi 根 gēn 烈 liè 士 shì 其 qí 一 yī - - 柳 liǔ 亚 yà 子 zi
抉 jué 目 mù 悬 xuán 门 mén 大 dà 可 kě 伤 shāng , , 头 tóu 颅 lú 万 wàn 里 lǐ 走 zǒu 沙 shā 场 chǎng 。 。
芳 fāng 兰 lán 自 zì 为 wèi 当 dāng 门 mén 忌 jì , , 广 guǎng 柳 liǔ 谁 shuí 能 néng 复 fù 壁 bì 藏 cáng 。 。
贯 guàn 日 rì 白 bái 虹 hóng 天 tiān 黯 àn 淡 dàn , , 授 shòu 书 shū 黄 huáng 石 shí 事 shì 荒 huāng 唐 táng 。 。
家 jiā 居 jū 苦 kǔ 被 bèi 纤 xiān 儿 ér 坏 huài , , 化 huà 鹤 hè 归 guī 时 shí 更 gèng 断 duàn 肠 cháng 。 。
哭熊味根烈士 其一。清代。柳亚子。抉目悬门大可伤,头颅万里走沙场。 芳兰自为当门忌,广柳谁能复壁藏。 贯日白虹天黯淡,授书黄石事荒唐。 家居苦被纤儿坏,化鹤归时更断肠。