斐 fěi 亭 tíng 即 jí 事 shì - - 胡 hú 承 chéng 珙 gǒng
旋 xuán 汲 jí 清 qīng 泉 quán 满 mǎn 旧 jiù 池 chí , , 遍 biàn 寻 xún 异 yì 花 huā 得 dé 新 xīn 知 zhī 。 。
未 wèi 堪 kān 谢 xiè 客 kè 呼 hū 山 shān 贼 zéi , , 且 qiě 学 xué 樊 fán 须 xū 作 zuò 圃 pǔ 师 shī 。 。
沧 cāng 海 hǎi 此 cǐ 亭 tíng 原 yuán 粒 lì 粟 sù , , 青 qīng 天 tiān 终 zhōng 古 gǔ 自 zì 游 yóu 丝 sī 。 。
闲 xián 来 lái 扫 sǎo 地 dì 焚 fén 香 xiāng 坐 zuò , , 也 yě 算 suàn 平 píng 生 shēng 一 yī 段 duàn 奇 qí 。 。
斐亭即事。清代。胡承珙。旋汲清泉满旧池,遍寻异花得新知。 未堪谢客呼山贼,且学樊须作圃师。 沧海此亭原粒粟,青天终古自游丝。 闲来扫地焚香坐,也算平生一段奇。