重 zhòng 过 guò 废 fèi 园 yuán 有 yǒu 感 gǎn - - 洪 hóng 亮 liàng 吉 jí
十 shí 二 èr 窗 chuāng 棂 líng 敞 chǎng 绛 jiàng 纱 shā , , 关 guān 心 xīn 闲 xián 看 kàn 后 hòu 时 shí 花 huā 。 。
残 cán 春 chūn 寥 liáo 落 luò 成 chéng 秋 qiū 梦 mèng , , 晓 xiǎo 日 rì 荒 huāng 黄 huáng 似 shì 月 yuè 华 huá 。 。
忆 yì 旧 jiù 已 yǐ 无 wú 机 jī 上 shàng 锦 jǐn , , 清 qīng 游 yóu 思 sī 泛 fàn 斗 dòu 间 jiān 槎 chá 。 。
横 héng 塘 táng 波 bō 影 yǐng 空 kōng 如 rú 昔 xī , , 噪 zào 尽 jǐn 官 guān 私 sī 两 liǎng 部 bù 蛙 wā 。 。
重过废园有感。清代。洪亮吉。十二窗棂敞绛纱,关心闲看后时花。 残春寥落成秋梦,晓日荒黄似月华。 忆旧已无机上锦,清游思泛斗间槎。 横塘波影空如昔,噪尽官私两部蛙。